LỆ TIÊN SINH YÊU KHÓ KIỂM SOÁT Chương 10: Đúng là em không đợi được, muốn làm người phụ nữ của anh!
Shopeee

 

Không đợi Lệ Bắc Hàn trả lời, Kỷ Noãn Noãn lại nép vào người anh.

 

Lệ Bắc Hàn đang chuẩn bị kéo dài khoảng cách giữa hai người thì thanh âm ngọt ngào của Kỷ Noãn Noãn lại vang lên: "Anh biết không? Em thích nhất mùi trên người anh, rất yên tâm”.

 

Rất yên tâm?

 

Câu này làm Lệ Bắc Hàn ngẩn người, không biết làm thế nào với cô gái nhỏ đang dính trong lòng mình!

 

Trình Cửu thật sự rất bái phục cô chủ họ Kỷ này, không nhìn thấy sắc mặt lão đại lạnh lùng đến nỗi có thể trở thành ác mộng của trẻ em đó sao? Nhưng mà, lão đại đối với cô Kỷ này, có gì đó rất khác!

 

Xe từ từ đi về phía trước, hòa vào dòng xe.

 

Lệ Bắc Hàn ngồi vững vàng, hình như chẳng có chút cảm xúc gì với Kỷ Noãn Noãn.

 

Kỷ Noãn Noãn ngước đầu, nghi hoặc nhìn anh, sao lại lạnh lùng vậy?

 

Kiếp trước, lúc cô cần anh giúp đỡ, vì cô chẳng có gì trong tay để giao dịch với anh nên đã trao đổi với anh bằng thân xác.

 

Phản ứng của anh khiến cô cảm thấy, anh thích... thân thể của cô.

 

Đêm đính hôn của cô và Ninh Dật, anh đã xảy ra quan hệ với cô, cũng không đến nỗi một chút cảm giác đối với cô cũng không có chứ? Anh trước nay không phải là một người đàn ông lăng nhăng!

 

Nhưng mà, phản ứng của anh bây giờ, bào mòn lòng tự tin của cô từng chút một.

 

Anh không thích cô chút nào sao?

 

"Lệ Bắc Hàn, anh thật sự không cần em sao?", Kỷ Noãn Noãn nhẹ giọng hỏi.

 

Lệ Bắc Hàn cúi đầu nhìn vào mắt cô, đôi mắt trong như hồ nước mùa thu làm anh có chút mất kiểm soát.

 

"Rốt cuộc em muốn cái gì?", anh kiên nhẫn hỏi.

 

"Trước mặt truyền thông em đã nói rồi, người em muốn gả là anh! Em muốn anh cưới em! Chúng ta kết hôn có được không?"

 

Giọng điều của cô không giống như đùa bỡn, vô cùng chân thành!

 

Cô muốn gả cho anh sao?

 

"Em muốn kết hôn với tôi?"

 

"Vâng”, Kỷ Noãn Noãn gật đầu, sau đó dè dặt hỏi: "Anh có thích người con gái nào khác chưa?"

 

"Nếu có thì sao?"

 

"Nếu có, em nhất định chứng minh cho anh xem! Em ưu tú hơn cô ấy, càng đáng để anh thích hơn cô ấy, em không để anh có cơ hội thích người khác, em muốn từ sau khi gặp em, trong tim trong mắt anh chỉ có mỗi em, sẽ không thích bất kì người phụ nữ nào khác!"

 

Lệ Bắc Hàn đột nhiên giơ tay lên, vuốt vuốt đầu Kỷ Noãn Noãn.

 

"Sao vậy?", Kỷ Noãn Noãn không hiểu hỏi.

 

"Tôi đang suy nghĩ có nên đưa em đến bệnh viện hay không!"

 

"Em biết, sự thay đổi của em làm anh cảm thấy không thể hiểu nổi, em… em…”, Kỷ Noãn Noãn không biết nói làm sao cho rõ, mà chắc có nói sao cũng không rõ được.

 

"Lệ Bắc Hàn, anh có tin chuyện vừa gặp đã yêu không?"

 

"Không tin! Tôi không tin bất kỳ tình cảm nào cả!"

 

Kỷ Noãn Noãn đột nhiên có chút sa sút tinh thần, đây mới chính là Lệ Bắc Hàn mà cô quen biết?

 

"Em lại hỏi anh một câu, tối hôm đó sao anh lại quan hệ với em?"

 

"Tôi nghĩ là phụ nữ mà người khác tặng, đêm đó, không chỉ mình em say rượu”.

 

Thì ra như vậy!

 

Kỷ Noãn Noãn cảm thấy hô hấp nặng nề, trong lòng từng cơn đau đớn.

 

Chân tướng chính là như vậy.

 

Lệ Bắc Hàn nhìn thấy mặt cô đột nhiên trắng bệch, cảm thấy cô bỗng trầm lặng lại, tâm tình hơi phiền não. Anh nói như vậy, chắc là cô sẽ không trông mong gì ở anh nữa chứ?

 

Cô trông mong ở anh? Lệ Bắc Hàn bị cách nghĩ của mình làm kinh ngạc.

 

Anh dựa vào cái gì mà để cô trông mong ở anh chứ?

 

Anh không xứng!

 

"Tôi nhớ, trước mặt phóng viên em đã nói, đêm hôm đó là đôi bên tình nguyện, chỉ một đêm thôi, em đã vội vàng muốn trở thành người phụ nữ của tôi rồi sao?"

 

"Chỉ một đêm sao? Vậy mấy lần ban ngày thì chó gặm mất à!", Kỷ Noãn Noãn quát.

 

Lệ Bắc Hàn: …

 

Tâm trạng của Kỷ Noãn Noãn rất tệ! Rất rối bời!

 

Mở to đôi mắt ngấn lệ nhìn Lệ Bắc Hàn, trong lòng rất ấm ức.

 

Kiếp trước, anh chưa từng thích cô một chút nào sao?

 

Cô đột nhiên có chút sợ hãi! Chẳng lẽ, tất cả đều do cô tự cho mình là đúng?

 

Vậy vì sao anh lại đến cứu cô vào lúc cô gặp nguy hiểm? Vì sao vào lúc cô bất lực nhất lại sưởi ấm tâm hồn cô?

 

Lệ Bắc Hàn cũng trầm mặc lại, không khí trong xe rất bí bách, làm người ta nghẹt thở.

 

"Lệ Bắc Hàn, đúng là em không chờ đợi được muốn làm người phụ nữ của anh đấy! Sao nào! Giờ anh nói một câu thôi, cần hay không!", cuối cùng Kỷ Noãn Noãn không nhịn được, hét vào mặt anh!

 

Lệ Bắc Hàn: …

 

Anh chưa bao giờ trải qua một hành trình tâm lý khó khăn như vậy. Đường đi nước bước của cô nhóc này, khiến anh chẳng còn chút sức lực chống đỡ nào cả.

 

"Cô chủ Kỷ, đừng nên tự hạ thấp thân phận”, Lệ Bắc Hàn lạnh lùng nhắc nhở.

 

"Không cần anh lo!", Kỷ Noãn Noãn gào lên.

 

Xe từ từ dừng lại, Trình Cửu nhỏ tiếng nhắc: "Sếp Lệ, đã đến khách sạn anh đặt rồi”.

 

Lệ Bắc Hàn nhìn Kỷ Noãn Noãn, đã giận đến như vậy rồi chắc bữa cơm hôm nay cũng chẳng ăn được rồi.

 

Kỷ Noãn Noãn cúi người mang giày vào: “Em nói này Lệ Bắc Hàn anh có một chút phong độ đàn ông nào không vậy? Giúp em mở cửa xe, dìu em xuống xe đi chứ!"

 

Lệ Bắc Hàn: …

 

Ba giây sau Lệ Bắc Hàn xuống xe, đi về phía Kỷ Noãn Noãn rồi mở cửa xe.

 

Kỷ Noãn Noãn thừa cơ hội đó bám vào tay anh, dựa vào anh xuống xe.

 

Giây phút vừa bước xuống xe, gót giày lọt vào khe hở giữa hai phiến đá, Kỷ Noãn Noãn loạng choạng nghiêng người sang một bên!

 

Lệ Bắc Hàn nhanh chóng giơ tay ra, ôm lấy eo của cô kéo vào lòng. Nếu không phải tốc độ của anh cực nhanh, Kỷ Noãn Noãn đã bị té sấp mặt rồi! Còn có khả năng bị trật chân nữa.

 

Kỷ Noãn Noãn bất ngờ tông vào khuôn ngực cường tráng của anh, đầu mũi truyền đến một trận đau đớn, nước mắt không kiềm được rơi xuống.

 

"Đau quá!"

 

"Trật chân rồi sao?", trong lời nói của anh có một chút quan tâm.

 

"Không phải, mũi bị tông đau”.

 

Anh lập tức thả cô ra.

 

Kỷ Noãn Noãn che chiếc mũi đỏ lựng của mình, thử rút giày của mình ra, nhưng rút mấy lần cũng không được. Gót giày bị kẹt cứng, rút thế nào cũng không ra.

 

Lệ Bắc Hàn cúi người xuống, một tay vịn mắt cá chân của cô, một tay nắm giày cao gót của cô kéo lên. Vừa ngẩng đầu liền đối diện với đôi mắt cười ngấn lệ của Kỷ Noãn Noãn.

 

"Bắc Bắc, em nghĩ chúng ta vẫn còn có cơ hội phát triển”.

 

Lệ Bắc Hàn: …

 

Anh đứng thẳng lên, chỉnh sửa âu phục của mình rồi xoay người đi thẳng vào sảnh khách sạn.

 

"Này! Anh chờ em một chút!", Kỷ Noãn Noãn đuổi theo.

 

Lệ Bắc Hàn khốn kiếp! Anh đợi đó! Sớm muộn cũng có một ngày, anh phải quỳ xuống cầu xin em yêu thương anh!

 

"Kỷ Noãn Noãn! Sao lại là chị?"

 

Một giọng nói cao vút vang lên.

 

Kỷ Noãn Noãn nhìn về nơi giọng nói phát ra, chỉ nhìn thấy hai người em gái của Ninh Dật một phải một trái đứng bên cạnh mẹ của Ninh Dật từ một hướng khác đi tới, bên cạnh còn một đám họ hàng của Ninh Dật nữa!

 

Cô hiểu rõ từng người một trong bọn họ!

 

Kỷ Noãn Noãn không đi tới chào hỏi mà lại đi thật nhanh đến bên cạnh Lệ Bắc Hàn, khoác lấy cánh tay anh.

 

"Lệ Bắc Hàn! Kỷ Noãn Noãn, hai người…" Ninh Tư Kỳ kinh ngạc nhìn hai người!

 

Hai người này không biết xấu hổ, dám cặp kè đi với nhau giữa chốn đông người!

 

"Hai người đúng là không biết xấu hổ! Kỷ Noãn Noãn, chị làm vậy không thấy có lỗi với anh tôi à?", Ninh Tư Đồng tức nổ đom đóm mắt nhìn Kỷ Noãn Noãn, chỉ muốn xé xác Kỷ Noãn Noãn ra!

 

Bình Luận Chapter

0 bình luận
U
💬
Chưa có bình luận nào
Hãy là người đầu tiên bình luận về chapter này!