LỆ TIÊN SINH YÊU KHÓ KIỂM SOÁT Chương 4: Chính thức tuyên chiến
tik

 

Kỷ Noãn Noãn lập tức lấy điện thoại, tùy ý lướt một chút là đã thấy ảnh của cô và Lệ Bắc Hàn ở khách sạn.

 

Tốc độ của đám ký giả này đúng là nhanh thật!

 

Ông cụ Kỷ nhận điện thoại nhìn một lượt, bình phẩm: "Nhìn thuận mắt hơn Ninh Dật được chút!"

 

"Ông nội, ông yên tâm đi, anh ấy là người có thể phó thác cả đời, kiếp này con sẽ không để vụt mất anh ấy".

 

Ông cụ Kỷ nhìn thấy đôi mắt sinh động rạng rỡ của Kỷ Noãn Noãn, cưng chiều gật đầu. Đôi mắt xinh đẹp này còn sáng ngời hơn so với lúc trước nhắc đến Ninh Dật! Bất kể Lệ Bắc Hàn này là thế nào thì ông cũng không nhẫn tâm phản đối nữa.

 

Ninh Dật với Tô Lâm có quan hệ bất chính, hai con người này có còn lương tâm hay không! Lại lừa dối cháu gái cưng của ông trắng trợn như vậy!

 

Ông cụ Kỷ lại nhìn tấm hình một lần nữa: "Mắt nhìn người của cháu gái ông là tốt nhất!"

 

Kỷ Noãn Noãn lại nhào sang, tay vòng lên ôm chặt cổ ông, vô cùng thân thiết làm nũng: "Vẫn là ông nội lợi hại nhất, có thể nuôi dưỡng ra một cô cháu gái ưu tú như vậy!"

 

"Đúng là càng ngày càng tự luyến! Được rồi, để ông bảo Tiểu Đông đưa con về, trễ lắm rồi".

 

"Không muốn! Con muốn ở bệnh viện với ông nội, con không đi đâu cả!"

 

"Nói bừa! Bệnh viện đâu phải chỗ con có thể ở, ông có Tiểu Đông với thím Ngô ở đây chăm sóc là được rồi”.

 

"Bọn họ sao có thể so với cháu gái bảo bối của ông được chứ! Con không về, ông còn bắt con về, con khóc cho ông xem!"

 

Ông cụ Kỷ thật sự không còn cách nào, chỉ phòng khách nhỏ phía ngoài: "Con ngủ tạm sofa một bữa đi!"

 

"Dạ!", Kỷ Noãn Noãn lập tức đồng ý.

 

Phòng bệnh của ông cụ Kỷ rất tốt, bên trong là phòng bệnh, bên ngoài có một phòng khách nhỏ.

 

Kỷ Noãn Noãn ra đến phòng khách, ngồi trên sofa, vẫn chưa thấy buồn ngủ.

 

Kiếp trước, ông nội cũng ở bệnh viện rất lâu, số lần cô đến thăm cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đều để cho Tiểu Đông với thím Ngô chăm sóc. Lúc ông nội qua đời, cô mới hối hận vô cùng. Nay ông trời cho cô một cơ hội nữa, để cô có thể bù đắp hối tiếc trong lòng, cô nhất định sẽ chăm sóc ông nội thật chu đáo!

 

Kiếp trước, cô thật sự là mắt mù tim cũng đui rồi mới không nhìn ra được quỷ kế của Ninh Dật và Tô Lâm!

 

Hôm nay trước mặt truyền thông, cô bóc trần mối quan hệ giữa Ninh Dật và Tô Lâm cũng coi như là chính thức tuyên chiến với bọn họ!

 

Đôi cẩu nam nữ, đợi mà xem!

 

* * *

 

Đêm khuya, Ninh Dật vẫn chưa ngủ được! Điện thoại của anh ta đổ chuông suốt cả tối nay!

 

Tất cả đều từ giới truyền thông gọi tới, truy hỏi mối quan hệ giữa anh ta và Tô Lâm!

 

Sao Kỷ Noãn Noãn lại được biết quan hệ giữa anh ta và Tô Lâm? Từ trước đến nay, cô chưa từng hoài nghi!

 

Tô Lâm giờ này cũng sắp phát điên! Vốn là xem trò cười của Kỷ Noãn Noãn, khiến Kỷ Noãn Noãn bị gắn mác lăng loàn, kết quả chính mình lại trở thành trò cười! Cũng không biết sao số điện thoại của cô ta lại bị lộ ra bên ngoài, điện thoại gọi đến không ngừng! Không chịu nổi, cô ta dứt khoát tắt nguồn.

 

Căn phòng khách sạn này là do cô cố tình đặt, còn cố ý chuẩn bị vài thứ mua vui đàn ông. Bây giờ chỉ có mình cô ta trong căn phòng trống rỗng, tâm trạng vô cùng bức bối.

 

Cô ta lấy điện thoại của khách sạn gọi cho Ninh Dật mấy lần nhưng vẫn trong trạng thái tắt máy.

 

Lúc này, chắc chắn tình hình bên phía Ninh Dật càng nghiêm trọng hơn.

 

Trong lòng cô ta càng ngày càng bất an.

 

Cô ta với Ninh Dật ở bên nhau đã hơn nửa năm rồi, hiểu rất rõ tính cách của Ninh Dật.

 

Đối với anh ta, lợi ích mãi mãi đặt lên hàng đầu. Lần này, Ninh Dật sẽ chọn lựa như thế nào?

 

Cô ta không thể để Ninh Dật rời bỏ mình! Cô ta không có xuất thân tốt như Kỷ Noãn Noãn! Không có Ninh Dật, cô ta chẳng là cái thá gì cả! Cô ta còn muốn làm bà chủ nhỏ của nhà họ Ninh, chỉ cần trở thành bà chủ nhỏ của nhà họ Ninh thôi, từ nay về sau, chẳng còn ai dám xem thường cô ta nữa!

 

Tô Lâm phải nghĩ cách xoay chuyển tình huống bây giờ.

 

Sáng sớm ngày mai, cô ta sẽ đi tìm Kỷ Noãn Noãn!

 

* * *

 

Ninh Dật đứng ngồi không yên, không thể chợp mắt! Nửa đêm ba giờ, anh ta không nhịn được mở điện thoại lên, hàng trăm cuộc gọi nhỡ, anh ta kiểm tra từng số một nhưng chẳng hề tìm thấy số điện thoại của Kỷ Noãn Noãn!

 

Không biết vì sao, trong tim anh ta bùng lên một cơn giận dữ mạnh mẽ! Mà trong sự giận dữ đó có xen một tia bất an âm ỷ.

 

Anh ta không biết sự bất an này là vì cái gì!

 

Giống như là con kiến dưới đế giày vậy, dường như có thể chích ngã anh ta!

 

Lệ Bắc Hàn! Chú quả thật là một tên khốn!

 

Lại có thể giậu đổ bìm leo!

 

Kỷ Noãn Noãn là bị bỏ thuốc, thần trí không minh mẫn, hơn nữa nghĩ người trong căn phòng đó là tôi!

 

Lệ Bắc Hàn lại tỉnh táo!

 

Đây là phạm tội!

 

Ninh Dật muốn bắt Lệ Bắc Hàn phải ngồi tù!

 

Trong tim của Ninh Dật như có một con mãnh thú đang gầm gừ! Anh ta đứng dậy đi đến trước tủ rượu lấy ra một chai rượu, hung hăn ngửa cổ uống! Đã hết nửa chai rượu vào bụng mà lửa giận trong lòng anh ta vẫn chưa có dấu hiệu nguôi ngoai!

 

* * *

 

Ninh Dật và Tô Lâm có một đêm mất ngủ, Kỷ Noãn Noãn lại ngủ rất ngon!

 

Sáng sớm thức dậy, cô chạy vào phòng của ông nội giống một chú chim nhỏ vui vẻ.

 

"Ông nội, chào buổi sáng”.

 

"Chào buổi sáng”.

 

Kỷ Noãn Noãn mở cửa sổ, rồi lại đem bình hoa đi vào phòng vệ sinh thay nước, sau đó lại đặt lên bàn.

 

Tài xế Tiểu Đông với thím Ngô vừa tới phòng bệnh thấy bóng dáng của Kỷ Noãn Noãn liền bị dọa ngây người.

 

"Cô… cô chủ, sao cô lại ở đây?"

 

"Con cháu đương nhiên là phải đến chăm ông nội rồi, thím Ngô, có đem cơm sáng cho con không? Con ăn sáng xong còn phải đến công ty đó!"

 

"Có, đồ ăn nhiều như vậy ông chủ ăn không hết, cô chủ có thể ăn cùng ông chủ”.

 

"Dạ!", Kỷ Noãn Noãn gật đầu, rồi lại tiếp tục dặn dò: "Thím Ngô, chút nữa thím về lấy một ít áo quần với đồ dùng cá nhân, buổi tối đem thêm nhiều đồ ăn một chút, con với ông nội cùng ăn”.

 

"Cô chủ, cô muốn ở bệnh viện luôn sao?", thím Ngô kinh ngạc.

 

"Nói bừa! Con sao có thể ở bệnh viện?", ông cụ Kỷ thả đũa xuống, nghiêm túc nói.

 

"Con muốn chăm sóc ông, cho dù ông không cần con chăm sóc, con cũng phải ở cùng với ông, ông thương con nhất, ngày ngày đều gặp con, nói không chừng bệnh tình nhanh chóng khỏi! Nếu ông thương con thì phải phối hợp trị liệu thật tốt với bác sĩ, nhanh chóng khỏe mạnh rồi ông cháu mình cùng về nhà!"

 

"Cái con bé này!", ông cụ Kỷ bị nói sắc mặt có chút hồng: "Trước nay ông vẫn luôn phối hợp với bác sĩ mà".

 

Kỷ Noãn Noãn cười, cũng không lật tẩy ông.

 

"Con cười cái gì? Ông nói đều là sự thật, không tin thì hỏi thím Ngô đi!"

 

Thím Ngô lập tức xoay người, thu dọn đồ đạc.

 

Kỷ Noãn Noãn không nhịn được phì cười, hai vai run cả lên.

 

Đột nhiên, ngoài cửa xuất hiện một dáng người, ý cười của Kỷ Noãn Noãn bị đóng băng, trong chốc lát nụ cười biến mất.

 

Tô Lâm bước vào trong, gương mặt tỏ vẻ áy náy nhìn Kỷ Noãn Noãn.

 

Kỷ Noãn Noãn cứ tưởng Tô Lâm còn có thể chịu đựng thêm một thời gian nữa, không ngờ cô ta lại tới tìm cô nhanh như thế.

 

Cũng đúng, Tô Lâm của hiện tại phải thận trọng từng bước, quyền không có mà tiền cũng không, vẫn phải nhìn sắc mặt của cô mà sống qua ngày, vẫn còn người cha nợ nần chồng chất, cách hai ba ngày lại đến tìm cô ta đòi tiền.

 

Tất nhiên là Tô Lâm phải sợ hãi rồi!

 

"Cháu chào ông, chào Noãn Noãn, hôm nay cháu đặc biệt đến thăm ông, ông khỏe hơn chút nào chưa ạ?"

 

"Khỏe nhiều rồi”, ông cụ Kỷ lạnh nhạt trả lời.

 

Trước đây, vì nhà Tô Lâm có quan hệ huyết thống với mẹ của Noãn Noãn, ông còn có vài phần khách sáo. Hiện nay, chút khách sáo này cũng không cần nữa rồi!

 

Bình Luận Chapter

0 bình luận
U
💬
Chưa có bình luận nào
Hãy là người đầu tiên bình luận về chapter này!